PHƯƠNG UY
Và rằng em biết đấy
Tình yêu đâu có màu
Và rằng em biết đấy
Thế giới ngập niềm đau
Ta làm chim trốn tuyết
Tránh mùa xuân hao gầy
Đến nơi không ai đến
Chỉ em với tôi đây
Những thói quen từ bỏ
Đôi khi làm ta đau
Nhưng những ngày ta có
Là món quà tặng nhau
Đến nơi thật xa nhé
Không còn mùa úa vàng
Nụ hôn xanh ở lại
Siết nồng bờ môi ngoan
Qua muôn trùng biển biếc
Hay sa mạc lặng thinh
Hay thảo nguyên vời vợi
Đêm dài cứ ngút xanh
Đi thật xa em nhé
Đường truyền dẫn lối nhau
Nụ hồng đêm đông giá
Ta có gì mai sau?
Nơi không mùa không tuổi
Nơi bến bờ hoang vu
Đừng để câu tuyệt vọng
Chia cách lối xa mù.