HỘI TÁO NHÂM DẦN

16/01/2022 21:59
816

Tiểu phẩm: THÁI PHỤ.


Tại cung điện rừng xanh- nơi tụ hội của các loài Hổ.

Tiếng loa:- Trước thềm năm mới, xuân đến rộn ràng.

Mời các Táo Nhâm Dần, kíp về đây tụ hội.

(Một hồi trống giòn giã, quyện trong điệu múa rộn ràng, uyển chuyển, thấm đậm sắc xuân. Điệu múa vừa dứt thì các táo xuất hiện)

Hổ Xám- Dạ, đội quân táo của “Chúa tể rừng xanh” đã có mặt, diện kiến.

Tất cả các Táo: - Kính chúc ngài Hổ tướng- Ông Ba mươi an khang, trường thọ.

Hổ tướng: - Mời các khanh an tọa. Ta cảm ơn các táo đã có lời chúc tốt đẹp đầu năm. Trước khi vào chương trình nghị sự, ta muốn kiểm qua một lần nữa danh sách các táo đã có mặt.

Hổ Xám: - Dạ thần tên là Hổ Xám (có nơi còn gọi là Cọp Xám). Vừa nhận được giấy mời là vội vàng cưỡi gió lên đây để kịp có mặt cùng các táo đón nhận tin vui, đảm trao nhiệm vụ mới.

Hổ Vằn: - Dạ, thần đây cũng vậy, bởi mười hai năm mới đến lượt phiên mình. Phấn khởi, mừng vui, tự hào, vinh dự…Thú thật, trong đầu óc thần lúc nào cũng thấy nao nao - Những con số, con chữ cứ đua nhau nhảy múa. Rồi bao kế hoạch, dự án, chỉ tiêu hứa hẹn phải hoàn thành, vượt mức trong năm tới.

Hổ tướng: - Khá khen khanh đã sớm lo toan, tiên liệu công việc vì trọng trách của mình. Khanh có thể “bật mí” cho các táo cùng nghe một vài chi tiết?

Hổ Vằn: - Dạ, thần đã chuẩn bị cả đây rồi. Tất cả đều đã được biểu quyết, thông qua các hội nghị quan trọng các ban, ngành ở dưới đó (đưa tập văn bản). Trình Hổ tướng.

Hổ tướng: - (Cười) Ta thử khanh chút thôi. Lát nữa vào chương trình nghị sự, tham luận của khanh sẽ được khai mở đầu tiên trước Ngọc Hoàng và bá quan các táo.

Hổ Vằn: - Đa tạ Hổ tướng.

Hổ tướng: - (Quay sang một táo khác) Có phải khanh là…?                                       

Hắc Hổ: - Dạ, thần là Hắc Hổ- Nguyên trấn giữ ở các dinh miếu, đình chùa, vừa mới được Ngọc Hoàng điều động đến trấn giữ một vùng ở núi rừng biên giới.

Hổ tướng: - Ủa, còn ông Khái đâu?

Hắc Hổ: - Bẩm, ông Khái đã đến tuổi, nghỉ hưu ạ. Dạ bẩm Hổ tướng, lúc nãy trên đường đến đây, thần ngang qua một khu nhà lầu, biệt thự rất sang trọng của các đại gia, có vẻ như là có một số quan chức có quyền hành đang thì thầm hội bàn gì đó. Vừa thấy thần là họ mắt liếc dọc ngang, khua tay chỉ trỏ. Thần nghe tiếng một người trong đó nói nhỏ, nhưng rất rõ: “Chúng mày phải dè chừng, lão ấy đã qua đây là có điềm báo rồi đó. Năm nay là năm ông Cọp- Năm của ổng cai quản. Thằng nào ngu, không kìm được máu tham, tự “leo lưng Cọp” thì tự mình chịu lấy. Không có ngoại lệ, không có vùng cấm đâu nhé”.

Hổ tướng(Vuốt râu cười đắc ý) Ha…ha…Vậy là biết sợ rồi đó. Đâu để “Vuốt râu Hùm mãi được”.

Hổ Xám: - Dạ, ở dưới đó mấy năm lại đây phong trào chống tham nhũng, tham ô đang dấy lên mạnh mẽ. Cả hệ thống chính trị đã vào cuộc, lại được thần dân, bá tánh đồng tình, ủng hộ. Họ rất tin tưởng và khẳng định quyết tâm với nhau rằng: 

Hổ tướng: -  “Lò đã nóng lên rồi thì củi tươi vô cũng phải cháy”. Phải vậy không nào?

Hổ Xám: - Dạ, đúng vậy ạ.

Hổ tướng: - Phen này thì bè lũ sâu mọt, cậy chức cậy quyền “tự diễn biến, tự chuyển hóa, cục bộ, lợi ích nhóm...” ức hiếp, đục khoét của dân, trước sau gì cũng phải ra tro tất cả. (Vẻ trầm ngâm, thoáng buồn) Chỉ đáng tiếc một điều là trong những năm gần đây- Đặc biệt là năm Tân Sửu vừa qua của chị Trâu Vàng gặp quá nhiều biến cố do đại dịch Covid-19 gây ra. Đất nước và con người phải gánh chịu bao nhiêu tổn thất- Nhà máy đóng cửa, công nhân mất việc làm, nhà nông thì mùa màng thất bát…Rồi ốm đau, bệnh tật, F1, F0… đã cướp đi bao oan mạng con người.

Hổ Vàng: - Dạ, có một truyền thống rất tốt đẹp như đã ăn sâu vào máu, vào tim của họ - Đó là sự đùm bọc, no đói có nhau “Lá lành đùm lá rách” … đã tạo nên một sức mạnh vô thường vô cùng quý báu mà cha ông họ đã dày công xây đắp nên từ bao đời nay.

Hổ Vằn: - Dạ đúng vậy. Ở nơi nào có mất mát, tổn thất là ở đó có sự bù đắp, chia sẻ. Ở nơi nào có nghèo đói là nơi đó có sự hỗ trợ hết mình của từ các nhà hảo tâm, mạnh thường quân cho đến bà mẹ bán rau, anh công nhân quét đường, rồi cả em bé bị khuyết tật…cũng sẵn sàng mở lòng thiện nguyện, trút hết “hầu bao” để giúp nhau qua cơn hoạn nạn.

Hắc Hổ: - Dạ, thần cũng đã từng chứng kiến có rất nhiều những đoàn quân tình nguyện của các Ban, Ngành- Từ chị y tá, bác sĩ, cho đến anh bộ đội Cụ Hồ, người chiến sĩ công an, dân phố, dân phòng, cả các cháu học sinh, sinh viên…cũng không quản ngày đêm lên tuyến đầu đối mặt với gian khổ, khó khăn, cận kề bên cái chết, để giành giật lại sự sống cho chủng tộc của mình. Họ cùng nhau dương cao khẩu hiệu- “Chống dịch như chống giặc”.

Hổ tướng- Ôi…Thật cảm động. Ta càng thấm thía sức mạnh đoàn kết của con người. (Bỗng có tiếng nói, cãi cọ từ bên ngoài. Đoạn thì Hổ Nâu xuất hiện)

Hổ Nâu: - Dạ, khởi bẩm Hổ tướng, thần có mặt.

Hổ tướng- Ơ kìa, Hổ Nâu. Bận bịu việc gì mà mãi tới giờ này khanh mới có mặt?

Hổ Nâu: - Dạ, thần đến từ lúc nãy, nhưng bị ông Bạch Hổ chặn lại, hạch hỏi đủ điều, không cho vào ạ.

Hổ tướng: - Đòi “lì xì” phải không?

Hổ Nâu: - Dạ thần không nghe ông ấy nói.

Hổ tướng: - Vậy thì chuyện gì mà ông ấy dám chặn lại, không cho vào?

Hổ Nâu: - Dạ, ông ấy bắt phải kiểm tra Covid-19 ạ.

Hổ tướng: - À…Đó là quy định chung, khanh không nhớ à?

Hổ Nâu: - Thì thần đã test nhanh, khai báo y tế ở dưới đó cả tuần nay rồi.

Hổ tướng- Cả tuần nay…? Thế đã tiêm mũi hai chưa?

Hổ Nâu: (Nhỏ giọng) Dạ…chưa ạ.

Hổ tướng: (Trố mắt, ngạc nhiên) Ủa, sao vậy? Ta được biết là nhà nước đã cung cấp khá đầy đủ các loại vaccine cho từng địa phương ở dưới đó rồi mà?

Hổ Nâu: - Dạ đúng vậy, nhưng mà…

Hổ tướng: - Mà sao?

Hổ Nâu: - Dạ…thần ngại tiêm loại vaccine của Trung Quốc ạ.

Hổ tướng: - (Cười) Thuốc Trung Quốc có gì mà phải ngại. Các nhà khoa hoc đã kiểm nghiệm, nhà nước cho phép. Mọi người vẫn chích, nhiều nước trên thế giới này vẫn chích. Chính ta đây cũng đã chích cả hai liều Vero Cell mà có sao đâu. Mà khanh nghe báo chí, thông tin này ở đâu vậy?

Hổ Nâu: - Dạ…người ta đồn ạ.

Hổ tướng: - (Cười to) Thời đại bốn chấm không rồi mà lại đi tin theo lời đồn đại. Ngươi thật là… (Gọi vào trong) Bạch Hổ.

Bạch Hổ: - (Chạy ra) Dạ, có thần.

Hổ tướng: - Ngươi kíp đưa người này qua trạm y tế, yêu cầu bác sĩ tiêm ngay mũi hai rồi phát lệnh trả khanh ấy về hạ giới.

Hổ Nâu: - Dạ, nhưng thần đang còn…

Hổ tướng: - Ta sẽ cử người khác đi thay.

Hổ Nâu: - (Năn nỉ) Dạ thần đã thấy lỗi rồi, xin ngài hãy cho thần thêm cơ hội!

Hổ tướng: - (Dứt khoát) Y lệnh.

Bạch Hổ: - Tuân lệnh. (Dẫn Hổ Nâu ra khuất).

Hổ tướng: - (Nhìn theo hướng Hổ Nâu vừa đi) Vì thiếu kiến thức mà do dự, lẩn tránh, lừa dối lẫn nhau, thì hỏi làm sao để làm gương cho bá tánh được chứ. (Quay lại với các táo) Ta cảm ơn các khanh đã cung cấp cho ta khá nhiều những thông tin bổ ích. Dù chưa vào chương trình chính thức, nhưng đây cũng là nội dung chính sắp tới chúng ta sẽ luận bàn. Với trọng trách 365 ngày đêm canh quản ở trần gian là một thử thách đối với dòng họ chúng ta. Nhất định sẽ không tránh khỏi những khó khăn, nhưng nhất định cũng không thể nào ngăn cản được bước tiến của chúng ta. Bởi chúng ta đã từng được tôn vinh là “Chúa tể sơn lâm”, có truyền thống “Hổ phụ sanh hổ tử”. Mà đặc biệt hơn cả là sức mạnh của lòng người- Là “Then chốt của then chốt”, để kiến tạo nên một tương lai sáng lạn cho non sông đất nước. (Một hồi trống kéo dài)

Bạch Hổ: - (Hồ hởi) Đã đến giờ nghị sự. Ngọc Hoàng đang đợi. Xin mời Hổ tướng và các Táo hãy kíp nhập triều, diện kiến.

Tất cả: - (Cùng hô vang) Ngọc Hoàng vạn tuế- Vạn vạn tuế. (Bài hát vang lên, rộn ràng khí thế trước giờ khắc thiêng liêng, ấm áp của một mùa xuân mới).