NGUYỄN THỊ DIỆU HIỀN
Nói lối:
Nam: Còn vài phút nữa là tới nhà đó em!
Kể từ ngày em theo gia đình lên thành phố, thấm thoát mà đã hơn 10 năm rồi.
Nữ: Anh ơi, có phải Mũi Né vẫn là xóm chài nghèo hoang sơ hun hút.
Nam: Không đâu em, nhờ có sự kiện Nhật thực toàn phần năm 1995,
Mũi Né là nơi quan sát rõ nhất nên khách bốn phương đã tấp nập về xem,
kể từ đó quê mình trở thành điểm du lịch xanh lí tưởng.
Nữ: Nghe anh nói mà lòng dạ em bồi hồi,
em muốn tận mắt nhìn thấy quê hương mình từng ngày thay da đổi thịt.
Nam: Kìa là rặng dừa xanh xứ rạng.
Nữ: Ôi, thích quá anh ơi…
Sương Chiều:
Nam: Đất ấm tình người bát ngát mênh mông giữa biển trời xanh biếc,
một cảm xúc lâng lâng sao yêu quá quê …nhà…
Xanh ngút ngàn biển xanh
Đất yêu thương chan hòa
Dệt niềm tin mơ ước
Nữ: Ngút mắt tầng xanh
Gió đưa hương dừa, ngọt bờ môi em
(Kìa, anh có thấy không?)
Nam: (Thấy gì hả em?)
Nữ: Làng chài xa xa, mây trắng bồng bềnh trong sương
Nam: Bình minh lên, ghe thuyền cập bến mơ
Ôi thiên nhiên xanh…
Cát trắng bay bay
Cho lòng ai vương vấn.
Nữ: Nắng xanh yên bình
Đắm say quê mình
Tình hương quê
Nam: Đất biển thân thương
Gió reo bên đồi
Rộn rã âm vang hòa muôn tiếng sóng
Nữ: Cát vẽ màu tranh
Ngát xanh hương đời
Gọi mời nơi nơi
Vọng cổ:
1/. Nam:
Mũi Né quê hương đẹp tựa bài thơ rạng ngời trong ánh mắt,
vùng biển hoang sơ bỗng bừng lên sức sống nối rặng dừa xanh nghiêng dáng đứng yêu kiều…
Nữ: Đẹp biết bao nhiêu hương sắc mĩ miều.
Nàng công chúa ngủ vùi sâu bỗng giật mình tỉnh giấc
Đất hóa phép diệu kì thay áo mới hồng tươi.
Nam: Đêm biển chở thuyền về lóng lánh mực cá tôm
Đồi cát mênh mông bất tận đến chân trời
Tở mở phố phường chung ý đảng dựng xây
Đất níu đôi chân như gọi mời du khách...
Lý Năm Căn:
Nữ: Về nghe tích cũ làng ta
Nàng công chúa Út sinh ra
Da tuyết mắt nhung kiêu sa
Về sau đã lâm trọng bệnh
Nam: Lập am xây miếu cầu an
Cầu cho biển cả bình yên
Năm tháng truyền lưu
Mũi Né tên làng.
2/. Nữ:
Thăm đảo Hòn Rơm rồi trượt đồi cát đỏ,
Ngắm dòng Suối Tiên mây nước chập chùng...
Nam: Trời đất bao la cát trắng quyện nắng vàng.
Hải đăng Kê Gà trăm năm trơ gan cùng tuế nguyệt,
kiến trúc danh bất hư truyền theo lịch sử sang trang.
Nữ: Hoàng hôn về mình ghé tháp Pô Sah Inư, tái hiện cuộc sống của người Chămpa với vườn rau, ruộng lúa.
Dạo bước Lầu Ông Hoàng giữa trăng thanh gió hát, thiên tình sử ngậm ngùi thương ai bán vầng thơ….
Ngâm: Nữ: Nhớ không anh Mũi Né năm xưa đầy hoang sơ cỏ dại,
Ngõ xóm đường làng cát sỏi đá quanh co
Nam: Với khối óc bàn tay chung niềm tin hi vọng
Thay áo mới rạng ngời rộng mở đón tương lai
Vọng cổ:
5/ Nữ:
Đứng giữa đồi cao nhìn biển cát mênh mông em muốn ôm trọn cả bầu trời thương nhớ,
muôn sắc tinh khôi đã điểm tô cho đất nở ngàn hoa trên biển cả muôn… trùng…
Như nàng thiếu nữ đôi mươi e ấp thẹn thùng.
Nam: Dạo bước song hành ngắm Bãi Đá Ông Địa,
Ta cùng nguyện cầu cho biển cả bình an.
Về Lâu Đài Rượu Vang cổ kính huy hoàng,
Như cung điện châu Âu giữa biển trời thơ mộng.
Nữ: Khu nghỉ dưỡng xanh mơ trải dài bờ cát rộng,
Gió gọi hương yêu rung động trái tim người.
Lí Con Sáo:
Nữ: Xanh… ngát xanh
Soi ánh cát vàng lung linh
Nam: Thêu hồng một dải gấm hoa
Thiên đường xanh
Rộng trải chân trời
Hồng tươi khoe sắc gọi mời
Nữ: Đất biển tình làng bừng lên khúc ca
Bước bên anh em chẳng muốn rời xa
Nam: Quê hương mình nhuộm màu áo xanh
Rộng mở tương lai sắc xuân trào dâng.
6/ Nữ:
Tình đất hương quê ôi dạt dào hạnh phúc,
Cát níu đôi chân bao cảm xúc dâng tràn.
Nam: Biển mẹ muôn trùng được thiên nhiên ưu ái,
Để Mũi Né chuyển mình phủ kín công trình xanh.
Nữ: Thiên đường cát vẽ nên tranh
Ấm tình biển mẹ đất lành yêu thương.