Trở về…

07/05/2023 23:22
343

LÊ THỊ TÂM THU


Đâu rồi nụ cười ấm áp của ba, sóng mắt lung linh của má với câu hẹn ngày về vọng lại trên sông, khuất xa dần bàn tay vói vẫy…Và tiếng đò tách bến trong màn sương sớm. Tất cả chỉ còn ở nỗi hoài nhớ!

   Tóc trở màu, con mới hiểu với phương tiện thông tin hiện đại trực tiếp qua màn hình trong giây lát nghe con cháu huyên thuyên việc học hành tất bật, công tác nơi miền xa bận rộn…vẫn không sánh với sự thích thú của ba má khi nghe tiếng bưu tá vang gọi bên hàng dâm bụt! Tay mân mê con tem, dòng chữ để còn nhiều dịp hồ hởi sẻ chia niềm vui cùng với quý bà con thân thuộc.

   Chăm sóc nuôi dạy con cái bằng sức lực bản thân và truyền tất cả những kinh nghiệm cuộc sống ba má đã tích lũy được cho đến lúc khói đời bám chặt tóc ba, cánh võng kín trùm lưng má. Các con trưởng thành. Như đàn chim vỡ tổ tung cánh trời xa, thoát khỏi vùng quê chật hẹp sống đời tự lập.

   Ngoài dịp lễ, tết…do điều kiện công tác, các con ở xa nên dẫu thường xuyên về thăm ba má nhưng có được mấy khi cả gia đình đoàn tụ đông đủ. Qua lễ bát tuần ít lâu, ba má rời quê ra phố sống vui cùng con cháu.

   Xa bến nước, vắng con đò; cùng với quy luật thời gian…chân tình con cháu là lời động viên, sẻ chia những câu chuyện xưa cũ mong khơi gợi hai đấng sanh thành lục tìm ký ức, đồng hành với nụ cười móm mém của ba, ánh mắt vô hồn của má!

   Chạnh lòng con trẻ!

   Ba má già như chuối chín cây!!!

   Tháng tư âm lịch, nắng hạ về, lòng da diết nhớ!

   Bao năm đề huề cùng con cháu, ba lại trở về với bến nước thân thương, với bà con thân thuộc, với làng quê thôn xóm…an trú trong ngôi nhà sinh thời ba từng gắn bó!

   Hành trình chín mươi lăm năm khá trọn vẹn, nở nụ cười mãn nguyện giã từ tất cả, ba an nhiên với chuyến du hành mới trong hồi chuông gióng giả…Bên sông, sân chùa phất phới cờ bay, phật tử thành tâm đại lễ Phật đản!

   Keo sơn, gắn bó nghĩa tình chồng vợ…

   Chỉ thời gian ngắn, hiên nhà tí tách mưa khuya, ba trở về khẽ khàng gọi má..

   Chuông điện thoại trong đêm..

   Vớ vội mấy bộ quần áo vào túi xách, tranh thủ ra bến. Hành trình mười giờ liên tục, chúng con cũng kịp lần cuối vỡ òa bên má. Đàn con tứ phương với đầy đủ dâu rể cháu chắt tiễn má về với ba trên mảnh đất quê nhà.

   Xếp vầng khăn xô, cảm giác mất mát thật sự. Tấm khăn rằn vắt ngang vai ba, chiếc khăn choàng lên búi tóc mù sương của má từ đây thẳm sâu trong tiềm thức.

   Xe về tận cổng.

   Vắng tiếng đò xa.

   Hiên nhà quạnh quẽ.

   Bến quê không còn ba má!