NGUYỄN ĐỒNG BẰNG
Những tờ lịch vơi dần...
Tháng chạp trôi theo chiếc lá cuối mùa trên dòng ký ức
Em chèo đò chở tết sang sông
Vàng hoa rực rỡ
Tiếng nói cười rộn rã bến sông quê
Chút se lạnh ngày đông sót lại
Chỉ đủ hồng trên má em tôi
Thoảng hương rạ thơm mùi lúa mới
Những con én lượn lờ
Đồng vắng chao nghiêng cánh cò ngập nắng
Khói đốt đồng theo gió vươn xa...
Như ngóng ai về
Chim Khách ngoài kia cất hoài tiếng gọi
Người xa chắc cũng mong về.