THAI SẮC
Mùa Xuân đi đón tuổi mình
Ta nôn nao giữa siêu hình thời gian
Chìa tay hứng bụi rơi tràn
Nghiêng nhìn hoa nở gọi khan bóng mờ
Tuổi mình trĩu nặng bến bờ
Sóng trôi nào biết bao giờ ngược lên
Ta ngồi đón một dòng tên
Còn nguyên vẹn giữa hai triền càn khôn
Mong tuổi mình biết trường tồn
Như tình yêu mãi mãi còn là yêu
Mùa Xuân đi đón thật nhiều
Nụ cười có thật giữa phiêu diêu đời.