NGUYỄN THANH VŨ
Bão vô tình mang theo những trái ngang
Để chiều nay trắng trời giông quê mẹ
Mái nhà tranh ngả nghiêng chừng rất nhẹ
Mà sao con nghe nặng ở trong tim
Bão qua rồi, lũ tìm đến trong đêm
Cuồn cuộn trôi những đau thương, tang tóc
Đàn em thơ hồn nhiên rưng rưng khóc
Mắt cụ già sâu thẳm mộng đường xa
Đàn gà con mất mẹ đứng ngây ra
Con cún nhỏ giữa dòng bơi chới với
Cơn mưa to phủ lên màu rau mới
Cánh lục bình tan tác biết về đâu
Bão viễn chinh, bão nào biết bể dâu
Lũ kiêu căng, lũ nào hay mất mát
Chỉ lòng người sinh tồn luôn khao khát
Thắp bùng lên những ngọn lửa yêu thương
Tiếng đồng bào nghe sao rất vấn vương
Tay trao tay sẻ chia điều khốn khó
Chút từ tâm dẫu rằng là rất nhỏ
Mà con tim vĩ đại đến lạ kỳ!