Tôi tìm về chúng tôi

23/01/2024 00:00
148

ĐINH ĐÌNH CHIẾN


Hội viên tham dự Đại hội chụp hình lưu niệm 

 

Sau bao ngày chờ đợi Đại hội Hội VHNT tỉnh Bình Thuận lần thứ VII, cuối cùng đại hội cũng đã chính thức diễn ra ngày 19/12/2023 tại khách sạn Cà Ty,  tp Phan Thiết. Từ Đức Linh, nơi xa nhất của tỉnh Bình Thuận, bốn giờ sáng tôi đã nóng lòng bắt xe để kịp về dự đại hội.

   Sáng, trời se se lạnh càng để đủ nhận ra sự nồng ấm trong cái bắt tay, trong những vòng ôm bè bạn. Lâu ngày không gặp nên mọi người cứ ríu rít lấy nhau như cái thời trai trẻ ngay từ cổng vào hội trường. Dìu nhau đi từng bước, nắm tay nhau cảm giác run run. Vui vì sau nhiều năm mới có dịp gặp lại các chú, các anh, các bạn. Nhiều người sau 5 năm, họ đã già đi nhiều lắm. Chột dạ, tôi tự ngắm mình. Thì ra mình cũng đã cũ quá rồi.

   Nhạc sĩ Huy Sô còn 2 tháng nữa đã tuổi 97. Phiên đại hội chính thức lần này, con gái, con trai đưa chú đến hội trường. Có vài người lâu không gặp, chú nhận không ra. Nhưng đa số là biết. Chú còn nói chuyện rành rõ với từng người.

   - Đức Linh phải không? Chiến Đức Linh! Chú nhớ mày mà. Cô Cẩm Hồng (nguyên là Phó giám đốc Sở Giáo dục, nên tôi rất thân) con gái chú, vui cùng niềm vui của ba hối giục tôi và nhiều người nhanh chóng chụp hình chung với chú.

   Còn các anh Thọ Đôn, anh Mười, anh Quang Lộc…cũng đã từ 90. Các cụ chậm một chút, đằm một chút khi nắm tay bạn bè và lớp trẻ. Anh Thọ Đôn khi tôi đến chào, anh giữ chặt cánh tay tôi rồi ngồi lặng. Cái khoảnh khắc ấy như đưa anh nhớ về kỉ niệm một thời xa cũ. Tôi ngồi trong khoảng nhớ ấy, tôi biết với anh lúc này phút giây thiêng liêng lắm. 

   Đại hội lần này vợ chồng đạo diễn Thái Phụ từ Biên Hòa, Đồng Nai cùng về. Anh đã 84 bên “nàng diễn viên Thúy Vân” vẫn ngời ngời sắc diện ngày nào. Tôi có cảm giác hay hay khi nhìn họ trong không gian đại hội. Khuôn mặt rạng rỡ bắt tay bạn bè như trong một liên hoan phim nào đó mà tôi được xem trên truyền hình vậy. Chị Vân thì thầm với tôi:

   - Anh luôn kể chuyện về chú trong chuyến đi thực tế miền Tây đó. “Cái thằng nó lo cho anh từng tí”.

   - Dạ! Nhưng chuyến đi ấy anh cứ luôn nhắc về chị: - Thuốc này chị mày xếp túi bên trái. Thuốc này chị mày gói để bên đây… nước này chị mày cũng bắt anh mang theo uống…

   Hai người cười. Nụ cười viên mãn của người già.

   Nhiều bạn bè cùng lứa 1954 và xấp xỉ cứ ôm lấy nhau mà vỗ vỗ: 

   - Phải khỏe, phải khỏe nhé.

   - Đêm qua tôi không ngủ được ông ạ, mong trời chóng sáng đến đại hội để được gặp bạn bè. Với giọng nói trầm ấm đặc trưng xứ Bắc của Đỗ Kim Ngư làm tôi xúc động. Ngư với tôi cùng tuổi, nhưng bị gút nên đầu gối hơi yếu làm dáng đi có chút rụt rè. Nhưng nghe giọng nói mới thấy được sức vang nội lực tấm lòng với bè bạn của Ngư…

   Xúc động nhất là sự xuất hiện của vợ chồng nhà văn Lê Nguyên Ngữ và nhà thơ Võ Thị Hồng Tơ. Nhìn đôi vợ chồng già ấy ít ai biết họ là những người đã từng nổi tiếng ngang dọc văn đàn. Họ xuất hiện thường xuyên nhiều nơi trên các báo và tạp chí của trung ương và của các tỉnh. Thời gian đã vắt kiệt sức người. Họ già đi nhiều lắm so với tưởng tượng trước đó của tôi. Tôi và nhà văn Võ Nguyên điểm danh vài ngày trước không tin anh Ngữ, chị Tơ sẽ từ thành phố Hồ Chí Minh trở về. Tóc hai người đã bạc. Bao gian nan của những năm tháng thăng trầm, khó khăn vẫn còn in hằn lên vóc dáng của họ. Chị Tơ bị tai biến. Vậy mà họ đã về, đã có mặt trong đại hội lần này. Chị đi từng bước một, khó nhọc. Nhìn anh chị dìu nhau và cười với bè bạn…Tôi chợt thấy cổ mình nghèn nghẹn…

   Nhìn mọi người rạng rỡ trong không khí của ngày hội, mới thấy được cơn khát bạn bè của những người làm văn học và nghệ thuật Bình Thuận da diết đến mức nào. Có lẽ vì thế mà số lượng hội viên tham gia kì này đông đủ hơn những nhiệm kì trước. 

   Ông Vương Duy Biên – Phó Chủ tịch Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam cũng đã lấy làm bất ngờ trước số lượng người tham gia đại hội. Ông nói, ông đã tham dự đại hội của nhiều tỉnh, có tỉnh tổng số hội viên đông hơn Bình Thuận nhiều, nhưng dự đại hội thì không đông như đại hội này… Ông còn nhắc hội VHNT Bình Thuận phải chú trọng kết nạp hội viên mới vì lực lượng trẻ quá khiêm tốn…

   Nghe thế tôi ngồi và nhẩm đếm. Độ tuổi 90 cũng 5-6 người. Độ 80 – 89 cũng khoảng chục. 60- 79 có lẽ là quá nửa. Dưới tuổi 30 không có. Hội rơi vào nhóm “dân số già”. Cả nhiệm kì VI kết nạp 29, mất 17, tăng 12 hội viên.

*

   Thời gian của hai kì đại hội cứ tưởng mới đó, hôm qua. Nhưng có lúc lại tưởng đã quá lâu, cái sự lâu đủ cho nhiều người mái đầu điểm màu trở khác. Mấy năm dịch covid làm nên xa cách. Những khó khăn cơm áo gạo tiền không ngăn cản được cảm xúc, nợ văn chương nghệ thuật buộc chúng tôi trằn mình lên để sống, để viết. Thế mà nhiều người đã làm được, làm tốt. Ngày đại hội đã thành cuộc hội ngộ tuyệt vời. 

   Tháng 12, hoàng hôn vùng biển nôn nao. Chúng tôi gặp nhau trong bồi hồi giật mình tuổi tác. Những cái bắt tay nắm chặt, những cái ôm bàng hoàng hằn lên năm tháng. Cảm ơn, cảm ơn các chú, các anh em bè bạn trong ngày hội ngộ này. Những ngày gặp nhau sẽ thành kỉ niệm đẹp. Cuộc đời mấy khi có được những hạnh phúc tuyệt vời này.  

   Đại hội lần thứ VII của Hội VHNT tỉnh Bình Thuận thành công tốt đẹp. Với tôi sự có mặt của đông đủ hội viên là thành công lớn nhất. Hẹn gặp nhau vào lần đại hội sau, tôi lại tìm về với chúng tôi.